QUY LUẬT CĂN BẢN TỰ CHỨNG NGHIỆM?
1. QUY LUẬT NHÂN QUẢ
Nhân Quả là một. Vong đen báo hay Phúc lành báo là một. Cũng như một ĐẠO mà Âm Dương đồng thời hoà quyện chuyển hoá sinh tử huyền cơ tại Cõi siêu hình.
Nhân sinh ra Quả, nhưng Quả này lại là nguyên Nhân để trở về Nhân ban đầu tạo Quả... Cứ vậy tiếp nối... Gọi là Phúc báo hoặc Âm báo. Cũng là một Báo.
Âm dương liên kết và trú ngụ sẵn trong mọi tâm thức, mọi cơ thể con người, sinh vật. Âm dương này không chỉ chính khí hay tà khí, nội ứng ngoại hợp, năng lượng này hiểu khẩu ngữ và tâm ngữ. Biết trước mọi việc nhân duyên để Báo Ứng.
Năng lượng này có tương tác vật lý với sóng, điện từ trường, sinh khí âm dương vạn vật, tâm tưởng con người và nhân gian.
2. QUY LUẬT TÁI SINH
Tái sinh là NHÂN QUẢ QUẢ NHÂN nhưng đi vào tâm linh (Cõi siêu hình) khi con người hay vạn vật chết đi.
Cây sinh hạt, hạt hội tụ đủ nhân duyên nảy mầm sinh cây. Cây cổ thụ là đời sau của hạt, cây không còn nhớ hạt, hạt chưa thể biết cây. Cây chết đi là “Quả” lại trở về tìm “Nhân” của cây là hạt, nhưng “hạt” bây giờ là “hạt” tích tụ của một đời cây, để hạt hội tụ đủ nhân duyên nảy mầm sinh cây. Hạt của mỗi con người đang còn sống là Nhân cũng là Quả, là công Đức tu tập tích tụ tăng giảm Đức. Là Giác Ngộ tâm thức hay chưa, tìm thấy sự giao cảm và liên kết Sống với tâm linh. Các nguồn Sinh khí Phúc báo hay Tà khí Âm Đen đều là vậy.
Cuối cùng, tại Tâm ZERO không phân biệt Âm Dương Tốt Xấu Trắng Đen Đúng Sai Phải Trái và định kiến. “Hạt giống” chờ tái sinh vào đâu của mỗi con người là ĐỨC “của cây.” Tăng Đức hay giảm Đức là nơi con người kết thúc đi về đâu… bắt đầu chuyển hoá tái sinh đời sau, nhưng cây không còn nhớ hạt, hạt hội tụ đủ nhân duyên nảy mầm thành cây và không còn trạng thái chất hạt đó nữa.
Nguồn: Quy Luật tự chứng ngộ.